Monday, February 10, 2014

11 lý do tại sao mình yêu Gong Hyo Jin



1_ Yêu cô ấy bởi vì mình chưa từng thích bất kì ngôi sao Hàn Quốc nào, hay đúng hơn là chưa từng thích ai đến mức cảm thấy mong mỏi được kết nối, mong mỏi được biết đến như thế này. Cô ấy là bias đầu tiên, lớn nhất và duy nhất của mình ở Kbiz.

2_ Yêu cô ấy bởi vì mình nghĩ cô ấy đặc biệt xinh đẹp. Những nữ diễn viên như Kim Tae Hee hay Song Hye Kyo đúng là có một khuôn mặt hoàn hảo với ngũ quan chuẩn mực. Thế nhưng khiến mình thực sự không thể rời mắt thì chỉ có duy nhất Gong Hyo Jin.


 3_ Yêu cô ấy bởi vì khả năng diễn xuất của cô ấy rất phi thường. Ngay cả khi xem trực tiếp không phụ đề và chẳng hiểu tình huống phim được bao nhiêu, nhưng lần nào thấy cô ấy khóc hay cố đè nén nỗi buồn thì mình cũng không kìm được mà khóc theo. Đơn giản là vì cô ấy làm cho nỗi đau của nhân vật hiện hữu một cách quá đỗi chân thực với mình. Đây chính là tài năng thực sự.

 4_ Yêu cô ấy bởi vì chưa bao giờ mình nghĩ bản thân sẽ bị ảnh hưởng đến mức này từ những nhân vật hư cấu và những con người mình thậm chí còn chưa gặp (hoặc sẽ không bao giờ có thể gặp được). Thế nhưng Hyo Jin và những nhân vật của cô ấy đã làm mình cười vui vẻ, cũng khiến mình phải rơi nước mắt. Pasta luôn làm mình có cảm giác Hyo Jin không hề phải diễn khi trở thành Seo Yoo Kyung, có lẽ bởi tính cách tươi sáng và thực tế của nhân vật này rất giống với hình dung của mình về Hyo Jin. Trong khi luôn làm mình mỉm cười hết cỡ, Seo Yoo Kyung bằng một cách dễ thương nhất có thể đã dạy cho mình thế nào mới là có đam mê, thế nào mới là kiên gan bền chí. Lee Young Shin trong Thank You lại là nhân vật lấy của mình nhiều nước mắt nhất, là nhân vật mình mến phục nhất và yêu thương nhiều nhất. Vẫn nhớ sau lần xem ấy, mình phải mất đến gần nửa năm mới có thể hoàn toàn ra khỏi thế giới đau thương mà đẹp đẽ, nhân văn của Thank you. Mình thậm chí còn có thể hình dung được bản thân nhiều năm về sau, vẫn sẽ xem lại Thank you  với cùng một cảm xúc, cùng một sự hồi hộp mong chờ và cảm giác viên mãn, trọn vẹn y như lần đầu tiên. Đây thực sự là bộ phim truyền cảm hứng và lạc quan sống lớn nhất cho mình, Lee Young Shin của Hyo Jin cũng là hình tượng người phụ nữ chân chính mẫu mực trong lòng mình. Goo Ae Jung trong The Greatest Love và lần này là Master's Sun với Tae Gong Shil cũng vậy, mình có thể nói về họ cả ngày cũng được. Bộ phim này nối tiếp bộ phim kia, mình càng trân trọng những trải nghiệm và bài học bao nhiêu, thì lại càng yêu quý, mến phục và biết ơn tính trách nhiệm và cẩn thận khi lựa chọn kịch bản phim của Hyo Jin bấy nhiêu.

 5_ Yêu cô ấy vì cô ấy viết sách. Mình là đứa nghiện sách và vô cùng thích viết lách. Thêm nữa là gout nhạc của Hyo Jin rất chất.

 6_ Yêu cô ấy vì cái cách cô ấy luôn rạch ròi giữa công việc và đời sống cá nhân. Ở ngoài kia cô ấy có thể là nữ hoàng phim hài lãng man và là một fashionista, nhưng trở về nhà cô ấy là một người con giúp mẹ mình vượt qua khủng hoảng thời kì mãn kinh, là người chị có thể thấu hiểu, chia sẻ tâm sự với em trai. Tình cảm gia đình với cá nhân mình là một giá trị vô cùng quan trọng, vì thế mà mình càng yêu cô ấy nhiều hơn.

 7_ Yêu cô ấy vì với mình cô ấy không chỉ là một ngôi sao để mình từ xa ngưỡng vọng, mà hơn thế là một người mình cảm thấy có thể liên hệ và học hỏi, là tuýp người mình sẽ luôn muốn được kết bạn trong đời thực. Nhờ cô ấy, mình đã biết yêu quý bản thân hơn, nghĩ tích cực, ăn uống lành mạnh, cười nhiều hơn, quan tâm đến môi trường nữa.

 8_ Yêu cô ấy vì cô ấy trả lời phỏng vấn vô cùng vui vẻ, thông minh nhưng cũng rất chân thành, đúng trọng tâm.

 9_ Yêu cô ấy vì mọi thứ về cô ấy đều khác biệt. Showbiz thì khắc nghiệt là thế nhưng cô ấy lúc nào cũng thẳng thắn, thành thật và giữ cho bản thân luôn tích cực. Bề ngoài cô ấy cá tính và mạnh mẽ, nhưng bên trong lại là người hay ngại ngùng, hay suy nghĩ. Nghe có vẻ mâu thuẫn nhưng sau khi đọc hết phỏng vấn và xem Project 577 của cô ấy thì điều đó dần trở nên hợp lý với mình. Hyo Jin có cái gì đó làm cho cô ấy rất "thật", và rất "độc nhất".

10_ Yêu cô ấy vì cô ấy có nụ cười trong sáng thuần khiết và lan tỏa nhất trên đời. Ngay cả một người trầm lặng hướng nội như ai kia cũng luôn thoải mái bên cạnh cô ấy, Hyo Jin thực sự là virus vui vẻ.

Và bổ sung lý do số 11 (mình thích số 11 vô cùng):

11_ Yêu Hyo Jin bởi vì cô ấy là chính cô ấy. Kể cả sau này cô ấy có già đi, không còn xinh đẹp nữa, không đóng phim làm mình vừa cười vừa khóc, cũng không thiết kế giày làm mình trầm trồ thán phục nữa, không viết tiếp Gong Chek 2, nụ cười cũng không còn tỏa nắng nữa, thì mình vẫn sẽ yêu cô ấy. Không giải thích được tại sao, nhưng có lẽ chính vì thế đây mới là lý do quan trọng nhất mà mình rất yêu, rất rất yêu Hyo Jin.

*bịt mặt chuồn đi*

No comments:

Post a Comment