Saturday, February 8, 2014

[07.04.2010] Phỏng vấn Lee Sun Gyun của 10Asia (trích đoạn nhắc đến Hyo-jin)



Ghi chú: Beck: phóng viên Beck Una của 10Asia; LSG: nam diễn viên Lee Sun Gyun.

Beck: Nghe nói rằng anh đã phải làm việc hết sức căng thẳng, hoàn toàn không giống với bầu không khí thoải mái trong phim. Mọi người gần như đã phải live-shooting đúng không?  
LSG: Wow, tôi đã muốn chết được ấy. Tuy rất biết ơn vì bộ phim được thêm tập, nhưng tôi và Hyo-jin đã suýt thì phát điên. Đến khoảng tập 7 là chúng tôi đã gần như phải live-shooting rồi và quãng từ tập 9 trở đi thì cả tuần tôi chỉ được ngủ có 11 tiếng thôi. Tôi đã ở trong trạng thái gần như là hoảng loạn, bởi vì hầu như cảnh nào cũng có mặt tôi và lời thoại thì nhiều quá. Thời gian đầu, sau khi quay liên tục 8 tiếng thì tôi còn như là bị ảo giác khi mà cứ nằm xuống là lại nghe thấy giọng mình nói. Thỉnh thoảng đúng là muốn phát khóc lên được.

Beck: Nhân vật Choi Hyun-wook của anh trong Pasta khác hoàn toàn với nhân vật đã đưa anh đến với sự nổi tiếng trong Coffee Prince nhỉ. 
LSG: Những người xung quanh đều nói rằng đó là nhân vật giống với tôi ngoài đời nhất. Dù là tôi không ở trong hoàn cảnh tệ như của anh ấy, nhưng sau khi nhận được kịch bản của Pasta thì tôi cũng từng cảm thấy có một chút mất phương hướng. Tôi thực sự đã không hình dung được mình nên làm gì. Choi Hyun-wook trong kịch bản là một người kiên cường, cứng rắn như nhà binh vậy, nhưng tôi lại cảm thấy trong hai tập đầu anh ấy có chút gì đó tinh quái nữa. Thực ra anh ấy cũng nói nhiều câu buồn cười, nhưng họ lại cứ muốn tôi phải nói mấy câu đó một cách thật là lôi cuốn, nên cũng hơi khó chiều. Có một điều chắc chắn là nếu như Choi Hyun-wook không làm tốt, nếu như tôi không làm tốt, thì cả bộ phim coi như là hỏng. Nhìn lại tình trạng của tôi lúc ấy thì... vợ tôi sinh con vào ngày quay đầu tiên, tôi vẫn còn vài cảnh nữa cần hoàn thành ở bộ phim của đạo diễn Hong Sang-soo, tôi phải học nấu ăn, tôi vẫn chưa chắc chắn lắm với nhân vật của mình và tôi còn chẳng có bao nhiêu thời gian. Nên là những ngày đầu tôi khá là nhạy cảm. Về sau tôi nghe nói rằng Hyo-jin đã từng rất sợ tôi. Tôi không phải là tuýp thân thiện và thường cũng không chủ động tiếp cận người khác.

Beck: Trước khi xem phim thì tôi không thể tưởng tượng ra cảnh anh và cô ấy sẽ diễn với nhau đâu.  
LSG: Hồi đầu tôi cũng nghe nhiều người phản đối chuyện tôi và cô ấy diễn chung. Và đến khi quay thật thì vì Choi Hyun-wook là một nhân vật lúc nào cũng tràn đầy nhiệt huyết và mức độ biểu cảm cũng rất nhiều, nên tôi đã nghĩ Hyo-jin sẽ làm tốt phần của mình thôi vì cô ấy cũng đã đóng nhiều nhân vật cá tính mạnh mẽ rồi. Thế nhưng cách cô ấy tiếp nhận vai Seo Yoo-Kyung làm tôi cảm thấy dường như cô ấy không được nhiệt huyết như mình đã nghĩ. Nhưng rồi khi xem lại trên TV thì tôi nhận ra rằng Hyo-jin đã lựa chọn sự cân bằng và một nhịp độ thực sự rất phù hợp với bộ phim. Trong khi ở những tập đầu, diễn xuất của tôi còn bị hạn chế, cô ấy thì không có lấy một động tác thừa thãi nào. Quan sát cô ấy giúp tôi nhận ra rất nhiều. Dần dần, diễn với cô ấy ngày càng trở nên thoải mái hơn, nhất là sau khi chúng tôi từ Uljin về. Đó là lần đầu tiên chúng tôi uống cùng nhau và nói chuyện thật lâu. Trước đấy thì do còn chẳng có thời gian nghỉ ngơi nên hai anh em cũng không ăn cơm với nhau. Hyo-jin nói là đã muốn tiếp cận tôi trước nhưng cô ấy thấy không thoải mái vì lúc nào tôi cũng trả lời cụt ngủn.
 
Beck: Nhưng nhân vật của cả hai thực sự đã làm tốt đến nỗi tôi thậm chí đã nghĩ là 2 anh chị sẽ hẹn hò cơ đấy. Trong cảnh "nụ hôn mắt" nổi tiếng, hình như đạo diễn đã cố tình để cho máy quay chạy mãi phải không? Nó thực sự đã truyền tải rất hoàn hảo cảm giác rung động lúc mới yêu.  
LSG: Chúng tôi đã không kịp diễn tập vì lịch quay kín quá. Thậm chí còn chưa khớp thoại với nhau nên cả hai đều không biết chuyện gì sẽ xảy ra cả. Trong cảnh quay đó, lẽ ra đạo diễn phải hô CUT, nhưng vì máy quay cứ chạy mãi nên tôi thấy mặt Hyo-jin bắt đầu đỏ dần lên. Thế là chúng tôi bắt đầu nói đùa và tôi cứ cố tình nhìn chằm chằm không chớp mắt để làm cô ấy càng đỏ mặt hơn nữa.

Beck: Sau khi xem xong Pasta, dường như điều mà khán giả nghĩ đến nhiều nhất là họ cũng muốn có một tình yêu lãng mạn (như trong phim). Và tất nhiên, tuy sẽ hơi rắc rối một chút, nhưng nhiều người nói rằng anh và Hyo-jin thực sự nên hẹn hò đi.  
LSG: Hôm tiệc mừng công, Hyo-jin nói rằng trong lúc quay phim, cô ấy cảm thấy cứ như là mình đang ở trong một mối quan hệ khác và đang lừa dối bạn trai vậy. Thế nên cô ấy rất không vui lúc tôi cho cô ấy xem ảnh con trai mới sinh (cười). Đúng là tôi đã khoe ảnh con trai với cô ấy một cách thân mật thật. So với hồi chưa lập gia đình thì giờ tôi đã cẩn trọng hơn trong việc đối xử với các đồng nghiệp nữ rồi.

Beck: Khi đang được hàng triệu người yêu quý ngưỡng mộ, anh lại lập gia đình và ngay lập tức trở thành bố nữa. Sự thay đổi trong đời sống riêng tư như thế hẳn là sẽ gây trở ngại cho anh khi đóng các bộ phim lãng mạn? 
LSG: Tôi nghĩ "Pasta" là con đường mà trước đây tôi chưa từng đi. Thế nên việc thấy lo lắng cũng là rất tự nhiên thôi. Tôi đã phải thử nhiều lần và làm sai cũng nhiều. Chuyện đó thực sự rất khó khăn với tôi. Nhưng mặt khác, tôi cảm thấy nhẹ nhõm khi nghĩ rằng mình đã vượt qua được ở một mức độ nào đó và thật vui là tôi đã tự mở ra thêm một con đường khác cho bản thân. Tôi sẽ không bao giờ quên được trải nghiệm này. Thực sự rất cám ơn Hyo-jin!

_Hết_ 

Nguồn: 10Asia (phần 1, phần 2, phần 3)
 Nguyên gốc tiếng Anh của phần dịch: tại đây

Bài phỏng vấn được dịch bởi Viễn Dương (shipper91@kitesvn.com). Mong các bạn không dùng bài dịch vào mục đích thương mại hay re-post lên các websites/forums khác. Hãy dẫn link trực tiếp nếu muốn chia sẻ bài viết này. Cám ơn các bạn rất nhiều!
 

No comments:

Post a Comment